- Hội viên Hội Văn học Nghệ thuật Vĩnh Phúc.
- Hội Viên Hội Kiến trúc sư Việt Nam.
- Chủ tịch Hội Xây dựng Vĩnh Phúc.
- Chủ tịch Hội Văn hóa Nghê thuật Vĩnh Phúc
Các tác phẩm chính :
- Ô cửa trăng lên – Thơ - NXB Hội Nhà văn - 2003.
- Khúc hát đôi bờ - Thơ – NXB Hội Nhà văn - 2006.
- Cánh diều tuổi thơ - Thơ- NXB Hội Nhà văn - 2009.
Sắp xuất bản tập thơ: Mưa theo Em về.
Nguyễn Ngọc Tung là kỹ sư xây dựng, lớn lên ở một làng quê Việt cổ thuộc đồng bằng sông Hồng trầm tích văn hoá dân gian và giàu truyền thống cách mạng: xã Tân Cương, huyện Vĩnh Tường, tỉnh Vĩnh Phúc.
Nguyễn Ngọc Tung mê thơ và làm thơ từ thuở học sinh. Thơ anh nồng ấm những phong vị làng quê và cũng không xa lạ với không gian phố thị. Thơ anh thấm đậm tình đời, tình người. Nhưng trên hết với ý thúc công dân của người làm công tác quản lý ngành Xây dựng của một tỉnh đang phát triển và hội nhập từng ngày, Nguyễn Ngọc Tung vẫn bình tĩnh nhận diện được những sự chuyển biến của tâm hồn Con Người trước những lựa chọn và trả giá để phát triển Đất Nước qua các tác phẩm của mình.
Báo Xây dựng online trân trọng giới thiệu với bạn đọc chùm thơ Nguyễn Ngọc Tung.
Làng tôi Kẻ Bỏi
Làng tôi xưa có tên Kẻ Bỏi
Đất trầu không tất tưởi ngược xuôi
Vườn Đò bên lở bên bồi
Hỏi ai còn nhớ bánh trôi chợ Đường?
Có phải cha ông trồng cổ thụ
Neo chòm sao Bắc Đẩu giữa làng?
Để cháu con xa quê mà nhớ
Trông sao hướng đất cội nguồn.
Tôi lớn lên bằng ca dao, cổ tích
Giếng làng trong tắm mát bao ngày
Mái đình bưng vòm trời mơ ước
Lối đi về vẫn dấu cỏ may.
Lớp học thành hầm một thời bom đạn
Làng dẫu nghèo vẫn tiến sỹ, nhà thơ
Giọng Kẻ Bỏi đường Trường sơn vang dội
Người về quê, người nằm lại đến giờ!
Ta đưa nhau về chợ Đường làng Bỏi
Dập dìu xuân ửng sắc hoa đào
Câu thơ đọng môi trầu ai đỏ thắm
Mái đê làng nghiêng nắng xôn xao.
Tân Cương, Xuân 2005
Cổng làng
Tôi đi qua cổng làng
Cổng đẻ ra cụ tổ tôi ngày xưa
Bố mẹ tôi kể thế
Tôi ngắm cổng làng ngẩn ngơ.
Cổng làng nứt nẻ gió mưa
Có tổ tò vò chết khô mạng nhện
Có khe nứt hình tia sét, con thạch thùng đẻ cái sinh con
Rễ si xuyên qua tường, hằn nét rêu phong thượng cổ
Thời gian gạch vữa chảy ra mùn.
Cổng làng, cả làng đi qua
Cái chữ lon ton chạy về nhà
Hạt lúa kĩu kịt chảy về sân
Đám rước dâu, cười như pháo tết
Đám đưa ma, kèn trống khóc như mưa
Cờ lọng vinh quy
Khói bom và nước mắt
Lớp lớp gái trai lên đường đánh giặc
Bước chân người xuôi ngược
Ai ở cuối trời, ai góc bể chân mây?
Cổng làng bao nỗi buồn vui.
Cổng làng tôi
Hôm nay có người tìm về
Qùy trước cổng sau bao năm xa quê
Tôi nghe sóng đất vỗ chân người.
-8/2009-
Những người đàn bà đánh dậm
Những người đàn bà vác dậm đi ra đồng
Lủng lẳng thắt lưng truyện cười và cổ tích
Những người mẹ mò cua bắt tép
Nuôi lớn bao lớp người làng tôi.
Những người đàn bà dậm bì bõm chân trời
Bì bõm nắng, bì bõm mưa, bì bõm
Bàn chân nẻ, lùa con tép con tôm vào dậm
Mảnh nhọn dập dình đâm nhức những đêm thâu.
Những người đàn bà quần sắn tới đùi non
Nét chữ thì quên, tên ao tên chuôm thì nhớ
Thuộc từng mà cua, quen từng tăm cá
Lặn lội thân cò đồng thấp đồng cao.
Những người đàn bà ru con bằng ca dao
Rủ cánh cò về ngủ cùng cây thị còng, làm nên cổ tích
Đêm thôn dã, dậm phơi trăng xanh biếc
Tinh mơ lại bì bõm phía chân trời.
-6/2008-
Bài ca người thợ xây
Em đứng trên tầng caoXây vào nắng vào gió
Từng viên gạch tươi đỏ
Mảnh mặt trời khát khao.
Em xây giữa trời sao
Đầu đội mưa đội nắng
Giọt mồ hôi thầm lặng
Theo bức tường lên cao.
Sợi dây người thợ xây
Ngân giữa trời câu hát
Chiếc bay hình ngọn bút
Nâng vần thơ bay lên.
Quả rọi hình trái tim
Luôn hướng về tâm đất
Giọt nước tròn chân thật
Giữ thăng bằng cho nhau.
Em đứng trên tầng cao
Tường xanh và mái đỏ
Xin gửi lời theo gió
Bài ca người thợ xây.
-4/1998-
Bản in
Theo baoxaydung.com.vn