(Xây dựng) - Hình như trong thời điểm yêu nhau nồng nàn, say đắm, người bạn gái thường muốn sở hữu hoàn toàn tình cảm mà người mình yêu. Chậm nhắn tin, hoặc đôi khi chậm gặp theo lời hẹn, lại đưa ra vô vàn giả thuyết, nào là “chắc có nhiều người cũng đợi như mình”; nào là dù dòng tin nói rõ anh đang phải lo chương trình giao thừa của Đài, không cùng em sánh vai bên Hồ Gươm đón Tết, nhưng em vẫn đa nghi: “Hay anh đã hằn sâu trong trái tim ai?”. Trong bộn bề vương vấn, lương tâm mách bảo em: Điều anh viết tặng em từ lâu “Thêm một lần yêu, có dễ dàng đâu”; đã “hòa máu tim, sao dễ nhạt phai?”. Phải chăng, đó cũng là cội nguồn làm nên “sắc hương” trong tình yêu đôi lứa?
Trân trọng giới thiệu bài thơ “Với anh” của nhà báo, nhà thơ Nguyễn Hồng Vinh - nguyên Ủy viên Trung ương Đảng - nguyên Tổng biên tập Báo Nhân Dân).
Tặng Đ.A.V
Ở bên anh, em lồng trong bóng
Anh đi đâu, em cùng đi theo
Có diệu kỳ chi, mà em chưa hiểu
Mình đã biết nhau từ thuở đói nghèo!
Bạn bè em, nghe giọng anh trên Đài
Cứ trầm trồ: Em là người hạnh phúc
Riêng em, mang nỗi lo bám đuổi
Anh đã hằn sâu trong trái tim ai?
Rất “có thể hoặc không có thể”
Đứng giữa ngã tư cuối buổi chiều đông
Em mong đợi và chắc nhiều người cũng đợi
Chẳng biết anh, lúc ấy nghĩ gì?
Sóng cứ phát tỏa đi bốn phương trời
Mang theo lời anh ấm nồng, êm ả
Trường Sa đó, nhận giọng anh biển lặng
Mai vàng Sài Gòn, nụ bung nở sắc hoa!
Năm mới đến, bên Hồ Gươm tấp nập
Mình em đơn côi ngắm hàng liễu đung đưa
Anh nhắn tin: Đang phục vụ giao thừa
Không thể bên em chung vui Xuân mới!
Vang trong đầu em câu thơ anh viết:
“Thêm một lần yêu, có dễ dàng đâu”
Em lại ấm lòng xây niềm tin ấy
Hòa máu tim, sao dễ nhạt phai?
Nguyễn Hồng Vinh
Theo