(Xây dựng) - Hà Nội tháng Bảy về là những đợt nắng vàng phủ mật xuống phố và những cơn mưa mùa sầm sập nghiêng trời lệch đất biến phố thành những dòng sông không đầu nguồn cuối ngọn…
Và khi hoa phượng đang trút sắc đỏ ly biệt nhuộm từng dải hè phố hòa cùng từng vệt tím thẫm thủy chung hoa bằng lăng thơ mộng lưng chừng không gian, thì như một e ấp lặng thầm tuốt trên cao, hoa xà cừ giống từng hạt nắng vàng nhạt, mong manh, có mùi thơm nhẹ nhàng, trốn trong vòm lá xanh thẫm, khiến nắng, gió tháng Bảy như tình hơn.
Tôi đã từng ngỡ ngàng với những hàng xà cừ cổ thụ cao vút rợp bóng mát ở nhiều con phố Hà Nội. Cái cảm giác giữa trưa nắng như chảo lửa úp xuống, ngước lên cao vời vợi, vòm xà cừ giống một hình họa xanh mát in vào nền trời trắng lóa, như một cái ô khổng lồ cản bớt cái nóng như nung, mang chút dịu mát hiếm hoi…
Nhưng có lẽ ấn tượng như một nét duyên thầm kín đáo giữa phố ồn ào nhộn nhịp, giữa những gam màu nóng - lạnh đối nghịch nhau của nhiều loài hoa phố tháng Bảy, chính là những bông hoa xà cừ sắc vàng nhạt dịu dàng đến nao lòng ẩn hiện trong vòm lá biếc thẫm tít trên cao.
Hoa làm phố đôi khi trở nên xa xưa cổ tích.
Nhìn từ dưới lên, nụ hoa xà cừ thoạt giống những chấm chồi non tí hon lẫn vào màu lá, những chiếc lá hình bầu dục xanh thẫm tựa bàn tay nhỏ xinh nâng niu từng chùm nụ, và như một sự thần kỳ trong khoảnh khắc, nụ hoa lớn dần tròn như hạt tấm vàng, từng bông nối tiếp gắn kết nhau thành chuỗi, khi ánh nắng chiếu vào phản chiếu theo sắc xanh của lá, nhìn như chuỗi hạt ngà tinh xảo kỳ lạ.
Hoa xà cừ khi nở, mỗi bông có bốn cánh mỏng nhỏ xíu trắng ngà, ở giữa nhụy vàng, gốc nhụy ánh sắc hồng tím đỏ tạo cho sắc hoa sự mê hoặc hư ảo.
Loài hoa này cũng thật lạ, cứ như hẹn giờ, rủ nhau cùng lúc bung cánh phủ kín những đầu cành, nhưng lại e ấp giấu mình trong những chùm lá. Chỉ có thể nhận ra mùa hoa xà cừ khi một cơn gió mơn man lướt êm trên cao lao xao vòm lá, rắc từng cơn mưa hoa cổ tích màu nắng nhẹ nhàng đậu xuống phố .
Đặc biệt khi đêm về, gió hình như mạnh bạo hơn, để sớm mai, cả một khoảnh hè phố được phủ thảm hoa xà cừ giống một tấm lụa tơ tằm vàng mải mê đến không dám bước chân lên.
Có một kỷ niệm nhỏ của tôi về mùa hoa xà cừ Hà Nội phố, dù chỉ là thoáng qua nhưng đủ cho tôi bâng khuâng mỗi khi mùa về. Là một ngày, em Hà Nội hẹn tôi ngắm bình minh ở cầu Long Biên. Và khi bước xuống phố, tôi đã bị choáng ngợp bởi thảm hoa xà cừ, như một vạt nắng trong mờ sương sớm sau cơn mưa đêm trước.
Cũng không hiểu có phải là sự thôi thúc mơ hồ bí ẩn, mà tôi đã gom một vốc cánh hoa, rồi xâu lại thành chuỗi hoa tặng em Hà Nội, em thích thú đeo ngay vào cổ như một món trang sức duyên dáng dễ thương độc nhất, cao hứng, em tặng tôi nụ hôn mà mỗi khi nhớ lại vẫn còn cảm thấy run run bồi hồi.
Nếu chỉ nói đến hoa mà không nhắc đến quả xà cừ sẽ là một tiếc nuối. Mà lạ, hoa thì tinh tế, mỏng manh, yếu đuối, nhưng quả thì xù xì, cứng cáp, đối nghịch nhau. Vào mùa quả, nhìn lên vòm cây cao tít tắp, tưởng tượng quả xà cừ như hàng ngàn cặp mắt nâu của thần tiên đang nhìn xuống nhân gian xem buồn vui phố.
Lại nhớ đến ngày xưa, cả lũ con trai chúng tôi hay nhặt và chọn quả nào thật tròn, để chơi bắn bi với nhau, và có lẽ cũng chỉ có trẻ ngày ấy mới có được món đồ chơi từ thiên nhiên độc đáo đến vậy, để ngày nay trở thành trò chơi cổ tích ít có trẻ nào biết được.
Tháng Bảy, ve vẫn đang ngân nga bản tình ca mùa hè bất tận từ những vòm cây phố, hạ cứ vàng nắng, hoa xà cừ vẫn một màu vàng ánh nhụy hồng tím đỏ diệu kỳ. Và phố như một bức tranh đa sắc từ những loài hoa mang đến bao cảm xúc cho nhân gian.
Mùa hoa xà cừ giống như gam thứ ngọt ngào làm nền cho những thanh âm cao vút, tươi vui, réo rắt của bản hợp xướng các loài hoa mùa hạ trong bản giao hưởng phố, như bức tranh lụa e ấp, dịu dàng để lại một chút vấn vương mùa.
Riêng tôi, hoa xà cừ là một miền cổ tích của nắng, của gió, của hàng cây xà cừ và chuỗi dây hoa trên cổ em Hà Nội phố.
Hoài Hương
Theo