Thứ bảy 23/11/2024 15:28 24h qua English RSS
Hotline: 094 540 6866
Trang chủ / Xã hội /

Đường về Báo Xây dựng

18:07 | 17/03/2023

(Xây dựng) - Mỗi người về Báo Xây dựng đều có ít nhất một lý do. Với tôi, lý do về Báo thật đặc biệt. Đó không phải là sự lựa chọn của bây giờ mà là cơ duyên của 15 năm trước.

Đường về Báo Xây dựng
Tổng Biên tập Nguyễn Anh Dũng (áo xanh, ở giữa) trong buổi lễ trao quyết định bổ nhiệm Phó trưởng Cơ quan đại diện tại Thành phố Hồ Chí Minh.

Năm 2008, trong một lần đi tác nghiệp, tôi có phỏng vấn Bộ trưởng Bộ Xây dựng Nguyễn Hồng Quân về vấn đề tranh chấp phần sở hữu chung, phần sở hữu riêng trong chung cư. Lúc đó, bên cạnh Bộ trưởng có hai người đẹp, tôi phải xoay sở mới dành được chút thời gian để phỏng vấn anh. Khi phỏng vấn, tôi phát hiện có một người đẹp trai, phúc hậu, ngồi kế bên, cứ nhìn tôi chăm chú. Có vẻ như người này nghe không sót một từ nào trong cuộc phỏng vấn của tôi. Kết thúc phỏng vấn, người đó đi theo tôi ra sảnh chung cư rồi nói: Cho anh xin số điện thoại của em được không, em gái VOV. Tôi hỏi lại: Sao anh biết em bên VOV? Người đó nói: Cái máy ghi âm của em để rất gần, thu âm chắc là rất tốt. Tôi cười hỏi lại: Anh là trợ lý của Bộ trưởng à? Người ấy nói: Anh là Tổng Biên tập của Báo Xây dựng.

Kể từ đó, anh hay hỏi tôi một số chuyện trong Thành phố Hồ Chí Minh. Không phải anh không biết, mà đơn giản đó là cách anh biến tôi thành nguồn tin, thành cộng tác viên từ lúc nào không hay. Một hôm, tôi đang chạy xe lóc cóc ở Trung tâm quận 1, anh gọi nhờ tôi tìm hiểu vụ một con đường chẻ làm hai ở cổng sân bay Tân Sơn Nhất, trùng với đề tài tôi đăng ký ở cơ quan. Tôi đã viết bài gửi cho anh. Khi bài viết được đăng, tôi đọc thì phát hiện anh không sửa chữ nào. Thế rồi cuộc chiến pháp lý của vụ việc kéo dài tới năm 2009 mới kết thúc. Có lúc tôi rất nản vì tác nghiệp với tư cách cộng tác viên rất khó để làm việc với cơ quan chức năng, nhưng anh luôn động viên. Bẵng đi tới tháng 6/2010, anh gọi điện nói: Mời em ra Báo Xây dựng để lãnh thưởng. Tôi biết dù chỉ là giải thưởng khuyến khích của Giải Báo chí quốc gia, nhưng đó là cả sự trân trọng của Báo dành cho tôi.

Tôi ra Báo Xây dựng nhận thưởng. Dù lúc đó Báo rất nghèo nhưng tôi vẫn được nhận một phong bì kha khá. Anh bảo: Lần đầu tiên Báo có giải Báo chí quốc gia, em ạ. Thế nhưng ngay tại buổi lãnh thưởng, tôi lại gây ấn tượng bởi lời cảm ơn anh Phạm Gia Yên, Chánh thanh tra Bộ Xây dựng và các anh Thanh tra Bộ đã giúp tôi phân tích pháp lý. Anh Yên lặng lẽ không nói gì, anh còn bảo tôi: Ngốc thật, ai lại khai người trong đống rơm ra thế bao giờ!

Khi tôi chuyển về VTV24 - Đài Truyền hình Việt Nam, tôi hỏi ý kiến anh. Anh bảo, làm truyền hình vất vả lắm, nhưng em sẽ có cơ hội trải nghiệm nghề tuyệt vời. Thế là tôi về Trung tâm tin tức VTV24 với chị Lê Bình không một chút đắn đo. Mỗi lần anh xem được phóng sự của tôi phát sóng trên VTV1 là mỗi lần anh gọi điện nói: Làm tốt lắm, nhưng chắc là vất vả nhỉ! Nhiều phóng sự anh cho dẫn về Báo điện tử Xây dựng, phát hiện ra điều này tôi rất vui.

Có lần anh nói với tôi, em thấy Báo điện tử Xây dựng của anh thế nào rồi? Tôi trả lời rất thật: Em bắt đầu tìm thấy những thông tin cần thiết, nóng hổi, chuyên sâu bên báo của anh rồi. Từ lúc thay đổi giao diện, nó phát triển vượt bậc. Báo nghèo mà làm được cả bản tin truyền hình, nể thật! Nghe tôi nói anh cười, nhưng tôi biết đó là cả sự cố gắng nỗ lực của anh cùng các anh chị làm việc tại báo. Anh nói: Báo đã hết nợ nần rồi em, còn có chút tiền nữa nên anh động viên mọi người phát triển.

Lần nào nhận được điện thoại của anh cũng là lần anh có việc gì đó cần giải quyết ở miền Nam. Anh luôn rất vội vàng, tranh thủ từng chút một, nhưng đều dành thời gian để gặp tôi trao đổi việc anh cần. Tôi đã quen với những cuộc gọi bất thình lình, nhờ những việc “lạ lùng” của anh. “Sáng nay em xuống BVEC công bố Kết luận Thanh tra Quốc lộ 51 với anh và anh Yên được không?”. “Trời, chút xíu nữa đi rồi mà giờ mới nói”. Thế là tôi chạy hộc tốc xuống Đồng Nai. Anh quan sát tôi dựng hình, đọc voice, hoàn thiện sản phẩm cuối cùng trên máy laptop gửi về Đài phát sóng ngay sau cuộc họp kết thúc 15 phút. Anh nói: Lê Bình đào tạo lính giỏi thật! Anh bắt đầu “dụ” tôi về Báo Xây dựng.

Năm 2020, tôi đang làm phóng sự tại Vũng Tàu thì bất ngờ nhận được cuộc gọi của anh. Anh rủ tôi đi uống rượu trên tàu Elisa cùng với anh Đào Hồng Tuyển “chúa đảo Tuần Châu”. Tôi hộc tốc phi từ Vũng Tàu về Quận 1, Thành phố Hồ Chí Minh. Thấy tôi bơ phờ anh nói: Về Báo Xây dựng đi em, anh đã có giấy phép chuyên trang Pháp luật và Xây dựng rồi, đúng mảng em thích! Tôi cười: Em làm truyền hình mà! Anh nói: Báo anh tuy không mạnh được như Đài, nhưng giờ là thời đại của chiếc điện thoại thông minh rồi, là đa phương tiện đa nền tảng rồi em! Anh ngồi trên tàu cùng tôi bắt trend quay clip, quay tiktok. Sau vài phút thấy tôi quay quay sờ sờ chiếc điện thoại, anh đã có một chiếc clip xinh xắn. Anh nói: Hay thật, làm hình trên những ngón tay!

Và rồi anh đã thành công khi “dụ” tôi về Báo Xây dựng. Ngày tôi về công tác tại Cơ quan đại diện của Báo Xây dựng tại Thành phố Hồ Chí Minh, anh và anh Yên bay từ Hà Nội vào trao quyết định cho tôi. Về báo, tôi thấy mình được chuyển về ngôi nhà mới tuy chưa chuyên nghiệp, chẳng xịn xò như ngôi nhà cũ, nhưng lại rất ấm áp. Tôi luôn nghĩ, núi cao sẽ có núi cao hơn, người này giỏi sẽ có người khác giỏi hơn, nhưng sự trân trọng của anh và Báo dành cho tôi có lẽ chưa nơi nào hơn được. Người xưa nói thân nhau thì đừng làm việc chung, điều mà tôi sợ nhất là về làm chung sẽ xảy ra mâu thuẫn, bất đồng quan điểm với anh. Tôi sợ mất hình tượng của anh trong lòng tôi được xây dựng mười mấy năm qua. Nhưng thật may, tới giờ điều đó vẫn chưa xảy ra.

Đường về Báo Xây dựng với tôi là đường về nhà. Con đường tuy không lớn, không sang, còn gồ ghề, nhiều chông gai, thách thức nhưng là con đường dẫn tôi tới nơi tôi cần về, tới nơi có nhiều yêu thương và hy vọng. Cảm ơn anh đã cho tôi cơ hội này.

Mimoza Trần

Theo

Cùng chuyên mục
Xem thêm
...

Tin bài cuối cùng

Không còn dữ liệu để load