(Xây dựng) - Ngày tôi buồn bã nhất cuộc đời gọi điện thoại ra Hà Nội than thở, chị gái thân thiết từ thuở 18 bảo "từ từ rồi tính em". Tôi muốn thay đổi nên cái "từ từ" nó đốt tâm can tôi lúc âm ỉ, lúc rực cháy khiến cho "phao cứu sinh" của tôi cũng sốt ruột đành ra tay nhờ vả bạn bè. Không lâu sau đó tôi từ giã quê hương vào sống ở Biên Hoà.
Người dân theo dõi văn nghệ tại phố đi bộ Nguyễn Văn Trị. |
Ngày đầu chưa quen thấy Biên Hoà sao mà chật chội, khu phố Long Bình, Phước Tân chợ họp tràn ra đường và những ngôi nhà đặc trưng của miền không bão tố là thấp và lợp bằng mái tôn. Người dân thì đông vô kể, xuôi ngược lầm lũi từ mờ sáng đến nửa đêm, khiến đường phố lúc nào cũng náo nhiệt. Thành phố thuộc tỉnh đông dân nhất nước cả nước với xấp xỉ 1,2 triệu dân trước đây tôi chưa từng nghĩ rằng một ngày mình sẽ là công dân của nó lại nợ duyên, duyên nợ với nửa đời còn lại đã dần dần chia ngọt sẻ bùi với tôi, đong cho tôi bao nhiêu nghĩa thắm tình đời tưởng như đã cạn.
Không gian xanh ở TP Biên Hòa. |
Trước đây, vào Nam chỉ là những cuộc dạo chơi để nghe âm giọng ngọt ngào, những cử chỉ của người Nam thân thiện. Bây giờ sống ở Biên Hoà tôi càng nhận rõ điều đó. Biên Hoà là nơi người qua không ấn tượng, có chăng ấn tượng là tốc độ đô thị hoá khủng khiếp với các khu công nghiệp Biên Hoà 1, Biên Hoà 2, Amata, Tân Hạnh... chào đón tất cả mọi người với sự tham gia giao thông nghẹt thở vào giờ tan tầm, với khói bụi và đoàn xe container như những con sâu khủng nhập hàng và xuất hàng cho nền công nghiệp điểm sáng.
TP Biên Hòa nơi có mật độ dân số ở mức tương đối. |
Nhưng phải sống, phải lăn xả, phải yêu Biên Hoà mới thấy cái nên thơ, cái đẹp ẩn sâu khiến ta ngẩn ngơ xác định lâu dài. Biên Hoà, những con phố Đồng Khởi, Nguyễn Ái Quốc, Bùi Văn Hoà... tấp nập là chốn dừng chân tìm kế sinh nhai cho bao mảnh đời tứ xứ Nam, Bắc, Đông, Tây, mà nhiều nhất là phải kể đến tầng lớp công nhân, người tạo giá trị vật chất đáng kể nhất cho kinh tế của tỉnh. Rồi các ngành nghề khác cũng quy tụ rất nhiều người từ anh hùng hảo hán, đến giang hồ tứ chiếng về đây khi đất lành chim đậu. Khí hậu thổ nhưỡng Biên Hoà không ẩm ướt nhưng lại dễ làm đôi má thiếu nữ rám hồng mạnh khoẻ như nắng Biên Hoà lúc chói chang, lúc nhàn nhạt theo mùa đủ làm ta hối hả gấp rút hoàn thành công việc mưu sinh, rồi lại ngẩn ngơ lang thang từng phố, ôm ấp mùi hoa sứ bạt ngàn hương thoảng mênh mang. Biên Hoà xưa là nơi cửa ngõ tiến vào Sài Thành, người dân Bắc 54 với lòng kính Chúa đã xây dựng nhiều nhà thờ với lối kiến trúc Gothic nhẹ nhàng thân thiện ở từng ngõ phố cho đến ngày nay vẫn vẹn nguyên đường nét và giá trị tinh thần. Cũng có không ít ngôi chùa quy mô vừa và nhỏ nằm xen kẽ với khu dân cư như để dưỡng tâm, quy thiện những con người tín ngưỡng hướng về Phật pháp. Những con đường và nhà cửa san sát quán hàng với tất cả sự giao thoa vùng miền nhưng nó cũng có cái riêng của Biên Hoà mà không lẫn vào đặc sản vùng miền khác. Biên Hoà là những nhịp cầu và bến đò vẫn ngược xuôi qua dòng Sông Phố uốn lượn quanh, vừa tắm mát tô điểm cho vẻ nên thơ trù phú của miền đất, vừa là dấu tích ghi lại bao đời vàng son của thành phố gắn với tên tuổi của danh nhân Trần Thượng Xuyên - người có công khai phá vùng đất này. Bạn nhấm nháp ly rượu bưởi đặc trưng bên cạnh gỏi cá Biên Hoà, dế cơm chiên nước mắm, lẩu lá khổ qua rừng... thì tình nghĩa lên men và nồng say vào tế bào theo từng câu chuyện.
Người Biên Hoà trượng phu và nghĩa tình trong từng câu nói, không đưa đẩy, không khách sáo. Trong mỗi hành động, thể hiện sự quý mến, hiếu nghĩa mộc mạc. Khi mới đặt chân đến đây tôi được sự ưu ái bởi bóng của người hùng "lập dị" Đồng Nai tên tuổi đánh đông dẹp bắc, được cậu em họ chăm sóc chở đi giới thiệu từng con phố, được ông anh đồng hương an ủi, tất cả sẽ tốt đẹp lên như cơn mưa chiều ở Biên Hoà là để rửa sạch bụi bặm và tắm mát tâm hồn... Tôi chỉ có thể duy nhất là hoà đồng, là hoà nhập trong sự cưu mang của bạn bè, của anh em, của đồng nghiệp khi tâm hồn tái sinh tại vùng đất này, một sự tái sinh dẫu muộn nhưng mùa xuân cuộc đời không hề bỏ qua tôi, đất và người Biên Hoà đã ôm ấp tôi, dưỡng tâm một lần nữa, phải không Biên Hoà.
Biên Hoà đang vào xuân. Nắng phương Nam trải vàng khắp đường phố nhưng lại có chút se lạnh về đêm khiến mọi người sống chậm để cảm nhận. Hoa vàng bắt đầu rực, hoa trắng thì toả hương, con người như đàn ong đi kết mật cho đời. Con người hối hả ngược xuôi làm nốt những việc còn lại, đầu óc bộn bề bao dự định để chuẩn bị đón xuân nồng, tết thắm. Mọi hy vọng cho năm mới bắt đầu từ những việc tình sâu nghĩa nặng hôm nay. Biên Hoà bắt đầu xuân, như lòng người đang đâm chồi nảy lộc. Biên Hoà - thành phố vẫn đang hừng hực chuyển mình, vàng sắc hạnh phúc của ngày xuân, từng người đều góp xuân cho Biên Hoà thêm nồng hậu.
Nguyễn Thu Thuỷ
Theo