Đây những bờ ao, vạt cỏ, lối sỏi đá mòn dường như rất đỗi thân quen, những nếp nhà sàn nghiêng soi bóng nước...
Đây mái ngói rêu phong “2 chái 5 gian” phong cách nhà cổ truyền đồng bằng Bắc bộ, khu điện thờ Mẫu Liễu Hạnh công chúa, thờ Đức Thánh Trần - Nhân Vũ Hưng Đạo Đại Vương…
Nơi đây, in dấu chân không biết bao nhiêu du khách đã đến thăm và tìm hiểu văn hóa Việt. Và cũng là địa điểm giao lưu gặp mặt thường xuyên của các đồng chí cựu chiến binh, thương binh trung đoàn 9 – Sư đoàn 304 Anh hùng, nơi tiếng hát lời ca về bản lĩnh người chiến sĩ cách mạng dường như vang mãi với thời gian…
Đó là Trang trại du lịch sinh thái Cường Quyết, nằm ở Vân Canh – Hoài Đức – Hà Nội. Chủ nhân của Trang trại đặc biệt này cũng là một người hết sức đặc biệt: Anh thương binh ¼ Phạm Cao Cường và chị Nguyễn Thị Quyết – ái nữ của “Vua lốp” Nguyễn Văn Chẩn lừng lẫy một thời.
Và cũng thật khó hình dung, trên chính mảnh đất này, mới cách đây 15 năm về trước, chẳng khác gì nẻo đất hoang, cằn cỗi, cái cây không có chỗ cắm xuống. Đất thịt đã bị móc rất sâu, vét hết để làm gạch, chỉ còn trơ lại hơn 2 hecta toàn thùng, đấu, hoang tàn đến mức không ai buồn bước chân vào. Thậm chí khi thấy vợ chồng anh thương binh tập tễnh tới ngỏ ý định xin mua đất mở nghiệp, một vị cán bộ xã chẹp miệng: “Đất chết, làm ăn sao nổi, nó còn không bằng cái bãi tha ma…!”
Vậy mà từ vùng đất hoang hóa ấy, một khu du lịch sinh thái nhỏ đã hiện hữu. Một vùng đất chết thực sự được tái sinh sau khi vợ chồng anh thương binh Phạm Cao Cường đổ xuống đó muôn ngàn mồ hôi và niềm khát vọng. San đất đắp nền, thùng đấu hóa thành đất ngọt. Ao chuôm, cây cảnh, hoa trái từ đất vươn lên. Các nếp nhà sàn Thái, nhà sàn Tày, nhà gỗ 5 gian cổ truyền của đồng bằng Bắc bộ cũng dần hiện hữu. Khúc hát dân ca ba miền cũng tiếp bước chân các đoàn du khách tới tham quan ngân vang suốt bốn mùa…
“Hữu xạ tự nhiên hương”, bạn bè đồng đội năm xưa cùng quây quần bên anh thương binh ¼ , động viên anh vững chí bền lòng nuôi ước nguyện hồi sinh vùng đất chết, cùng gánh trách nhiệm, cùng chia sẻ vui buồn… Để rồi, khi hoa trái đơm hương, họ lấy đây là “’đại bản doanh” để gặp nhau mỗi khi nhớ về những người anh em cùng đã từng cầm sung “vào sinh ra tử” của Trung đoàn 9 năm nào.
Dự lễ kỷ niệm 64 năm ngày thương binh liệt sĩ 27/7 năm nay, “Vua lốp” Nguyễn Văn Chẩn cũng đến mừng cho con rể quý, con gái yêu và những đồng đội của họ. Nghệ sĩ nhân dân Tường Vi – dù 74 tuổi – nhưng vẫn hát “Cô gái vót chông” cao vút như thuở 40 năm về trước trong rộn ràng tiếng “đàn tay” cổ vũ của những cựu chiến binh. Họ - những người nổi tiếng và không nổi tiếng – vẫn thường xuyên tụ hội bên nhau như thế, trong một không gian đầm ấm thân quen như thế. Hạnh phúc dường như trọn vẹn hơn bởi trong tâm trí mỗi người lính, đây không phải là “mảnh đất xa lạ”, gặp rồi lại tan… Bởi họ biết, Cường Quyết luôn mở lòng, luôn chờ đợi, chào đón những cuộc gặp gỡ ân tình, không phân biệt giàu nghèo, không phân biệt sao vạch trên vai áo, chỉ có tấm lòng níu kéo với tấm lòng.
Nay Vân Canh không những không xa lạ, mà còn trở thành một trong những vùng đất “nóng rẫy” trên “bản đồ thị trường bất động sản” phía Tây Thủ đô Hà Nội. Đất ngày càng có giá. Thế mà vợ chồng Cường Quyết không những không tận dụng “tấc đất tấc vàng” để kinh doanh, không đáp ứng thú tiêu khiển cho những “tay câu” khát cá dù ao chuôm ở Khu sinh thái này khá rộng và đẹp.
Điều lạ lùng là, trong khi chính ngôi nhà ở của vợ chồng anh thương binh Phạm Cao Cường trên đất này còn tỏ ra quá đỗi giản dị, khiêm tốn, khu vực quầy bar nhà sàn cũng quá đơn sơ thì anh chị lại dành một diện tích khá lớn xây điện thờ Mẫu Liễu, thờ Đức Thánh Trần cùng một không gian xanh gồm vườn cây, mặt nước rất rộng trước khi bước vào quần thể công trình tâm linh này.
Anh Cường giải thích: “Mỗi người chiến sĩ – khi ra trận đều giữ trong tim hình ảnh của người Mẹ kính yêu sinh thành ra mình, và nuôi trong dòng máu ý chí bất khuất của những bậc tiền bối yêu nước, những Anh hùng dân tộc. Nay hòa bình, tôi vì tri ân Nghĩa – Khí – Tinh hoa dân tộc mà lập nên công trình nhỏ này, hy vọng mỗi du khách đến đây sẽ không chỉ để đón nhận những ngọn gió mát, mà sẽ hiểu sâu hơn một nét văn hóa truyền thống tín ngưỡng cao quý của dân tộc Việt Nam…”
Như “viên gạch nhỏ” xây đẹp cho đời, dấu ấn Trang trại du lịch sinh thái Cường Quyết khẳng định năng lực về bản lĩnh người lính giữa đời thường. “Tàn nhưng không phế”, thậm chí anh còn là tấm gương giản dị giữa dòng đời bon chen này về vai trò công dân với trách nhiệm xây dựng quê hương đất nước.
Người chiến sĩ từ chiến trường trở về mang trên tay ngọn cờ chiến thắng. Huân chương đỏ trên ngực áo, một phần xương máu gửi lại chiến trường nhưng đủ ý chí biến đất cằn nở hoa, biến những ước mơ cao cả hóa nên gần gụi, biến điều không thể thành có thể!
Theo baoxaydung.com.vn