(Xây dựng) - Có một loài hoa, những bông hoa nhỏ nhắn, trắng muốt, hương thơm nhẹ, mỗi khi xuân về hoa bừng nở kết thành từng chùm đong đưa trong gió, hoa xen lẫn và bật nên trong những chồi lá mướt xanh. Hoa Sưa đặc trưng của Hà Hội mỗi dịp Xuân về.
Tác giả Nguyễn Thị Thu Cúc. |
Bước chân trên phố… lắng nghe giai điệu của mùa xuân lòng chợt thấy vẩn vơ…
Trong cuộc đời hữu hạn và vô cùng này, làm gì có lá “Diêu Bông”mà suốt đời con người ta cứ lặn lội đi tìm để lấy được người mà mình yêu dấu. Lòng chắc ẩn, yêu mến xót thương một điều không có thực và không hề có như thế mà thi sĩ Hoàng Cầm đã để lại cho đời bài “Lá Diêu Bông”bất hủ và nhạc sĩ Trần Tiến với bài hát phổ nhạc “Lá Diêu Bông”thật hay, thật buồn sẽ còn lại mãi với thời gian.
“Hoa Sưa””Hương Sưa” và “Đi tìm Hương Sưa” đã cho ta một tình cảm nhẹ nhàng, vấn vương mà sâu lắng!Một cảm giác mải mê mặc dù lòng mình biết rõ chỉ là thơ …!
HOA SƯA
Có một ngày tháng ba
Em qua con phố nhỏ
Bước chân em lặng lẽ
Thảng thốt trên vỉa hè
Mùa hoa Sưa năm ấy…
Anh nâng niu dịu dàng
Nhành hoa Sưa em tặng
Lắng nghe mùa xuân sang…
Thế rồi em thổn thức
Từng đêm từng đêm dài
Và mùa Thu qua đi
Cả mùa Đông cũng vậy
Rồi Xuân nay đã về !...
Thế rồi thế rồi thôi
Anh mãi hoài xa vắng
Bông Sưa đã về trời
Không một lần gặp lại
Hai đứa mình xa mãi…
Rồi mùa hoa năm nay
Bông Sưa lại ngỡ ngàng
Hé bừng trong tinh khiết
Hương nhẹ thơm da diết
Mà chân ai mải miết
Vô tình vô tình qua…
Hôm nay con phố nhỏ
Nơi khúc quanh âm thầm
Em bắt gặp Hoa Sưa
Những bông hoa nho nhỏ
Lặng lẽ trắng vỉa hè
Trái tim côi nhỏ bé
Âm thầm giọt lệ rơi…
Bao giọt cứ đầy vơi
Nương bay theo làn gió
Em nhớ ngày xa đó
Mỗi mùa hoa chỉ có
Khoảng khắc thời yêu thương !...
HƯƠNG SƯA
Anh! Em muốn nói mùa Xuân năm ấy
Bởi chút tình nên em có “Hoa Sưa”
Hoa đọng trong em cảm xúc giao mùa
Và anh đến khi mùa Sưa sắp đến
Trang thơ tình em bỗng hóa mộng mơ…
“Hoa Sưa” ấy! Xin lặng yên anh nhé
Mới nhắc thế thôi đã động sóng lòng,
Anh đã đến bao cồn cào mong nhớ
Thức lẫn trong mơ, em khóc âm thầm
Xa thế rồi, đâu hơi ấm tay anh
Xin đừng nói! Đừng nói lời chi cả
Biển mênh mông em sợ sóng say lòng
Em sợ em, em sợ những nhớ mong
Sợ biển cả con sóng ngầm cuộn dữ
Nhấn chìm em dìm xuống đáy tâm hồn
Xuân sắp đến lòng em thêm bối rối
Góc âm thầm anh có đợi Hoa Sưa
Hoa ấy ngày xưa – hoa ấy bây giờ
Vẫn một màu mộc mạc đến ngẩn ngơ
Cảm áo mỏng mây trời e ấp nở…
Thẹn chút hương thầm ngày ấy thôi anh…
ĐI TÌM “HƯƠNG SƯA”
Mỗi năm mùa Xuân về
Em mong phiên chợ Tết
Để đi tìm “Hương Sưa”
Ngược xuôi người vội vã
Chợ đông người đông hoa
Em đi qua, đi qua
Biết bao ngàn sắc hoa
“Hương Sưa” vẫn lặng thầm
Dấu mình trong sâu thẳm
Đào hồng khoe sắc thắm
Cúc vàng những ngẩn ngơ
Lòng riêng em mong chờ
Một nhành Sưa xa vắng
Mùa Xuân xưa đầy nắng
Mùa Xuân nay dầy mưa
Lòng em sao thẫn thờ
Mong một lần gặp gỡ
Trái ngang bao cách trở
Ta chỉ còn trong mơ
Anh có đợi có chờ?
Có mong em trở lại!
Đường dài em miết mải
Tìm hoài người xa xưa…!
Nguyễn Thị Thu Cúc
Theo