Xóm Cát thuộc khu phố 7, thị trấn Gio Linh, huyện Gio Linh, tỉnh Quảng Trị từ hàng trăm năm nay phải sống tách biệt với thế giới bên ngoài, muốn vào xóm phải đi qua con đường độc đạo chới với hiểm nguy.
Nói vậy bởi con đường đi nhờ này chiều rộng chưa đầy 40cm là mép mặt trên của kênh thủy lợi được xây dựng từ năm 1979.
Xóm Cát chỉ cách thị trấn Gio Linh khoảng hơn 2km nhưng để vào trong xóm chúng tôi phải đi qua đoạn đường băng ngang giữa cánh đồng xì sụp bùn đất và hơn 1km đường trên kênh. Vì không quen và sợ bị rơi xuống kênh nên chúng tôi đành dắt xe đi bộ để vào xóm.
Ông Trần Hữu Đới ở xóm Cát xót xa nói: "Người dân chúng tôi sống ở đây đến nay hơn mười đời rồi. Ngày trước đời cha ông chúng tôi đi bộ gồng gánh, bây giờ có được chiếc xe đạp xe máy đi cũng sợ lắm. Nhưng biết làm sao phải liều thôi. Từng có nhiều người đi đường này bị rơi xuống kênh bị thương. Hơn nữa khi các cháu học sinh đi học về muộn trời tối ai cũng nơm nớp lo lắng."
Xóm Cát có 15 hộ dân với tỉ lệ hộ nghèo chiếm gần một nửa trong số đó thì việc đóng góp tự làm một con đường với chiều dài 2km là điều vượt quá khả năng.
"Nông sản của người dân ở đây làm ra đành phải tải từng ít một ra tận thị trấn bán chứ người mua họ không vào trong xóm vì họ không đi được đường này." Ông Đới bức xúc cho biết thêm.
Mặc dầu thuộc thị trấn nhưng bấy lâu nay xóm Cát phải chịu cảnh sống biệt lập như một "ốc đảo". Thời gian không lâu trước đây người dân phải dùng đèn dầu. Chỉ cách mấy năm nay mỗi hộ dân tự đóng góp 2 triệu đồng xin câu nhờ điện của trạm bơm nước Hà Thượng để có điện sinh hoạt. Xóm Cát phải dùng nước giếng khoan dù biết không đảm bảo vệ sinh nhưng đành chấp nhận.
Để phát triển kinh tế, tháo gỡ những khó khăn và hiểm nguy rình rập trong quá trình đi lại mong rằng các cấp chính quyền ở địa phương quan tâm giúp đỡ để người dân xóm Cát có một con đường.
Phan Bảo Hòa
Theo baoxaydung.com.vn