(Xây dựng) - Tôi đến với đất nước của nàng Đê Chang Kưm vào một sớm mùa thu. Nếu ở Việt Nam tầm này vẫn nắng rám bòng rám bưởi thì nhiệt độ ngoài trời ở Seoul là 15 độ C vào lúc tôi vừa đặt chân xuống sân bay, đồng hồ chỉ 5h30 sáng.
Lạnh! Răng va vào nhau lập cập dù đã khoác ngoài thêm một cái áo mỏng và quàng thêm cái khăn len ở cổ.
Toàn - cậu trai người Việt mắt híp như người Hàn làm tôi nhầm ngay lúc đầu gặp mặt đón đoàn thấy tôi đứng nhún nhảy cho đỡ lạnh thì cười nhe hàm răng trắng bóng:
- Đừng nhảy nữa! Em sẽ đưa chị đến chỗ nóng sực cả người lên ngay bây giờ đây!
Xe lặng lẽ lướt qua những con phố sạch không một cái lá cây rụng. Những ô cửa kính mờ hơi sương toả ánh đèn vàng ấm áp từ những cửa hàng bán thông đêm. Những căn nhà y như trong những bộ phim tình cảm lãng mạn mà tôi đã xem trên ti vi hiện ra trước mắt. Toàn nói hôm nay là ngày đầu tiên của kỳ nghỉ Tết trung thu Chuseook của người Hàn nên tầm này đường phố vẫn còn dường như là ngái ngủ. Chứ mọi lần thì cũng tấp nập hối hả lắm rồi. Tôi hỏi bây giờ mình đi đâu? Toàn cười cười, nháy nháy mắt: Đi tắm nuy chị nha! Tắm cho sạch sẽ, cho tan mệt mỏi sau một chuyến bay dài thông đêm...
- Tắm á?
- Vâng! Tắm nuy thật chị nha!
- Hờ...hờ... về khách sạn à?
- Không chị à, ở bên này người Hàn có thói quen tắm chung trong một khu. Có xông hơi các kiểu, cả mát xa nếu mình có yêu cầu nha. Nơi này như là điểm để họ đến để sinh hoạt cộng đồng đó chị. Và đặc biệt là nuy 100% trước bà con thiên hạ đấy ạ!
- Oạch...
Sau 45 phút chạy xe trên đường, Toàn dẫn chúng tôi đến một toà nhà, chạy bộ lên tận tầng 5 với lời dặn dò mọi người đi thật khẽ và nói thật nhỏ khi vào nơi đây.
Cô gái người Hàn nhỏ nhắn, da trắng bóc và ướt mướt dẫn tôi và hai bạn gái khác đi vào một lối riêng (các bạn trai đi theo Toàn vào lối khác). Trước khi đi theo cô gái Toàn đã dặn chúng tôi là khi vào phòng tắm không được mang theo máy ảnh, điện thoại. Tất cả đồ dùng tư trang cá nhân cho vào một hộc tủ khoá lại, cầm lấy chìa khoá và đeo vào cổ tay. Mỗi người sẽ tự lấy cho mình một chiếc khăn tắm to quấn vào người nếu thấy ngại khi đã trút bỏ xiêm y, loã lồ trước con mắt của người khác dù là bạn cùng giới.
Đi theo cô gái đến một căn phòng rộng như hội trường. Đẩy cánh cửa kính ra là thấy hơi nước nóng táp vào mặt. Hai bên sát tường căn phòng có một giàn dài vòi tắm để mình làm sạch cơ thể trước khi nhảy xuống ngâm mình trong chiếc bồn rất to, chứa được đến mấy chục người đang toả khói nghi ngút. Phía cuối căn phòng là các phòng xông hơi biệt lập đủ các kiểu. Các bà các cô muốn xông xáo thì chui vào đấy, lúc vào thì trắng trẻo, khi ra nhìn không khác con tôm luộc là mấy.
Tôi cứ nghĩ mình đang nhìn thấy những nàng tiên khi liếc mắt sang bên là mấy cô chân dài thon thả, da trắng và ngực đầy thản nhiên đi lại. Ngỡ mình gặp phù thuỷ khi nhìn những bà già nhăn nheo, gánh gồng đôi quả mướp lõng thõng trên ngực. Trắng có, hồng có, thâm thâm có, hay là triệt bikini tạo hình có, rậm rạp đều có hết nhưng chả ai mảy may quan tâm đến việc xấu đẹp và ngại ngùng về hình thể cả. Họ lặng lẽ thư giãn trong làn nước ấm, khẽ nhíu mày khi ai đó lỡ nói chuyện to tiếng.
Rời phòng tắm, mặc bộ quần áo màu cam do cô gái đưa, tôi đi đến một căn phòng rộng gấp đôi chỗ đó, thoảng mùi thuốc bắc. Trong phòng rất đông người, mỗi người nằm trên một tấm thảm tập yoga, xoay ngược xoay xuôi tùy ý. Ở đây thì có cả nam cả nữ, người ngủ, người thức, đeo tai nghe hay đọc sách thì tùy nhưng mọi bước chân phải thật khẽ, tiếng nói phải vặn volume ở mức tối thiểu để tránh làm ảnh hưởng đến mọi người xung quanh. Và theo như Toàn nói thì người dân ở đây có người đóng đô cả ngày ở phòng tắm này, từ 5h sáng đến tối mịt, hoặc giả họ có thể ngủ qua đêm ở đây luôn sau khi mua vé vào cửa mà không hề bị khó chịu hay phàn nàn gì.
Dễ chịu và khoan khoái sau khi lặn ngụp trong bồn tắm nước nóng nên đặt lưng xuống tấm thảm là tôi ngủ. Một giấc ngủ rất ngon trong 2 canh giờ trước khi được đánh thức dậy để tiếp tục cuộc hành trình rong ruổi khám phá Seoul.
Song Anh
Theo