Thứ năm 18/04/2024 16:27 24h qua English RSS
Hotline: 094 540 6866

Quy Nhơn - phố hiền như cỏ

09:54 | 29/04/2021

(Xây dựng) - Tôi yêu phố biển Quy Nhơn bằng tình yêu của một người từ lâu đã khao khát khám phá. Nếu bạn hỏi ấn tượng của tôi với Quy Nhơn là gì thì tôi sẽ không ngần ngại mà nói rằng: Quy Nhơn phố hiền như cỏ. Cỏ muôn đời dịu dàng mà kiêu hãnh sống mát xanh. Tôi yêu những con đường rợp bóng cây xanh. Yêu những nẻo đường nhỏ xinh dập dìu xe cộ những giờ tan tầm. Yêu cái tĩnh lặng của phố phường buổi sáng sớm tinh sương. Yêu luôn cả tiếng rao vội của những người bán hàng rong mỗi sáng. Quả đúng như ông bà ta nói : "Yêu nhau yêu cả đường đi/ Ghét nhau ghét cả tông chi họ hàng".

quy nhon pho hien nhu co

Tôi yêu phố phường Quy Nhơn nên được ngày nghỉ là tranh thủ cùng chị gái xách xe đi dạo khắp nẻo phố phường.

Tôi làm nghề gõ đầu trẻ, còn chị tôi ở nhà nội trợ và trồng lan. Ngày nào tôi không phải đi dạy là y như rằng, chị em tôi tha lôi nhau đi khắp phố phường Quy Nhơn.

Tôi. Một kẻ mù đường nên phần lớn là ngồi phía sau. Ngồi sau có cái thú của nó đó là được thoải mái mà nhìn ngắm hai bên đường. Thả hồn theo từng vòm trời xiên ngang giữa những tòa nhà cao thấp. Thời buổi đất chật người đông. Người thì gia tăng mà đất chẳng rộng thêm thành thử người ta cứ chồng lên nhau mà ở. Những tòa nhà cao tầng ngày càng mọc lên nhiều hơn, nghễu nghện vươn lên như thách thức trời xanh. Cũng may người ta vẫn còn giữ cái hồn cho phố bằng cách trồng cây xanh vào bất cứ khoảng trống nào có thể trồng được. Bên lan can nhỏ treo đủ các loại hoa. Nào là mười giờ, sam đất, dạ yến thảo... Đủ loại hoa, đủ sắc màu làm cho phố bỗng hiền hơn. Những giàn sử quân tử buông lơi trước một cánh cổng, một khuôn cửa sổ xinh xinh gợi cho tôi cảm giác bình yên lạ. Những chậu hoa giấy đủ màu sắc cũng rộn ràng góp thêm những mảng màu vào bức tranh phố. Có nhà còn trồng cả một vườn hoa và rau trên sân thượng. Từng mảnh ghép sắc màu tươi mát phủ lên sự thô ráp của bê tông. Phố cũng thở nhẹ hơn khi có nhiều màu xanh của cỏ cây che phủ.

Tôi yêu con đường Thành Thái rợp sắc hoa điệp vàng khi tháng Tư về gõ cửa. Những tán cây mùa bão năm ngoái bị chặt trụi đi vì sợ gió đánh gãy cành bật gốc đã kịp hồi sinh. Trên cao vút kia những chùm hoa vàng tươi đang đùa vui với nắng. Nắng tháng Tư cứ hào phóng ban ra cho vạn vạn sắc hoa.

Tôi yêu con đường Hoàng Văn Thụ với phần lớn bằng lăng. Giờ này hoa đã nở. Cánh tím nhẹ nhàng. Màu tím quý giá bởi người ta thường bảo màu tím biểu tượng của lòng chung thủy. Cánh hoa tím hồng cứ như những cánh bướm vờn bay trong nắng.

Đây đó nhiều khu chung cư đang xây dựng kéo theo bụi lầm đường mỗi khi xe chở đất chạy qua. Tôi không thích những tòa nhà khép mình trong bốn bức tường. Chị em tôi thích đi trên con đường Phan Bội Châu. Con đường duy nhất của phố biển này không có đèn tín hiệu giao thông. Con đường có những ngôi nhà cũ nhưng lại vẫn toát lên sự bề thế, sang trọng và giàu có của chủ nhà. Đường Phan Bội Châu là con đường của những nhà buôn giàu có. Các tiệm vàng của Quy Nhơn tập trung phần lớn ở đó. Giàu có nhưng lại không phô phang cái sự giàu có ra. Không như những kẻ mới giàu cứ muốn khoe cho thiên hạ biết mình giàu. Ấy vậy mà vẻ phú quý vẫn kín đáo mà phát lộ. Phố cũng như người vậy. Khi thực sự đẹp thì không cần khoe mẽ. Ít đẹp ít duyên thì lại khoe suốt ngày.

Một con đường nữa đốn tim tôi là đường Xuân Diệu. Con đường mở rộng vòng tay ôm trọn bờ biển xinh đẹp. Nhìn từ trên cao xuống bạn sẽ thấy bờ biển Quy Nhơn như một vành trăng khuyết. Biển như cô gái bé nhỏ nũng nịu cứ ngã mãi về vòm ngực của chàng trai Bờ vững chãi. Bờ hiền lành cứ lùi mãi vào trong mở rộng lòng mình ra đón biển vào. Cuộc tình bền lâu của Biển và Bờ đã tạo thành một khuyết lõm cho phố biển. Cái sự khuyết nhưng không thiếu. Lõm nhưng vẫn đủ đầy đó đem đến cho phố biển Quy Nhơn một sự dịu dàng đến nao lòng.

Bây giờ đã là tháng Tư. Quy Nhơn đón tháng Tư bằng những hàng bằng lăng tím ngát. Những cây điệp già bật thức dậy thảng thốt bung sắc vàng cùng nắng tháng Tư. Những cây muồng hoàng yến điệu đà thả những dây hoa vàng thắm. Sắc màu tháng Tư thật nồng nàn.

Buổi tan trường, từng đoàn học sinh túa ra rẽ về khắp các ngã. Đường phố rợp sắc hoa hòa trong màu áo trắng học sinh. Nhìn cảnh đó ai mà chẳng thấy tim mình đập rộn ràng. Ai mà chẳng ước mình trẻ lại để được khoác bộ áo dài trắng đi dưới sắc tím bằng lăng, sắc vàng của điệp và nắng. Lòng chợt ngân nga giai điệu bài hát NGÀY XƯA HOÀNG THỊ. Những ca từ cứ muốn kéo ta về cái ngày thơ mộng ấy...

Tháng Tư lên màu cho phố. Phố cũng hiền hòa, dịu dàng và nồng nàn hơn trong sắc nắng tháng Tư.

Nguyễn Thanh

Theo

Từ khóa: #Quy Nhơn #Du lịch
Cùng chuyên mục
Xem thêm
...

Tin bài cuối cùng

Không còn dữ liệu để load