(Xây dựng) – Xã hội ngày càng phát triển, những ngôi nhà cao tầng mọc lên như nấm, đồng nghĩa với việc người dân có những nơi ở mới hiện đại và tiện nghi hơn.
Tuy nhiên, vấn đề rác thải vẫn là sự nhức nhối cho xã hội, bởi không phải người dân nào “ở trên cao” cũng ý thức được việc ném và xả rác bừa bãi làm mất vệ sinh môi trường và cảnh quan chính nơi mình đang sống. Bài thơ của Lê Văn Thơm nói lên sự giàu, nghèo đôi khi không nằm ở tài sản, mà còn nằm ở ý thức của mỗi con người.
Giàu, nghèo
(Thơ: Lê Văn Thơm)
Ông giàu ông ở nhà cao
Rác thải, ông cứ đổ nhào “xuống kia”
Vứt bừa cùi bắp, vỏ bia
Quăng càn tất tật, giấy dơ, bao bì
- Sao ông không biết nghĩ suy
Bao nhiêu hành khác đang đi dưới đường?
Nhẹ bẩn mặt, nặng bị thương
Có khi tai nạn khôn lường rủi ro
Ông làm phố xấu đường dơ
Làm người quét rác mệt phờ đêm thâu
Ông giàu ông ở nhà cao
Thế mà ý thức ông sao quá nghèo?
Hạ Ly
Theo