(Xây dựng) - Khi chọn làm phóng viên Báo Xây dựng là tôi đã xác định phải trở thành một "kỹ sư xây dựng" thực thụ, tôi bắt đầu học từ lý thuyết làm sao để xây dựng một công trình đạt chất lượng mà không vi phạm các quy định quản lý nhà nước hiện hành. Dấn thân vào thực tế, hiểu nghề hơn, chúng tôi đã có những tác phẩm nhiều cảm xúc và chất lượng.
Phụ nữ làm báo đồng nghĩa với nhiều khó khăn. Chúng tôi đã có những chuyến đi xa lên tận miền biên giới, vào các công trình thủy điện của CIENCO5 xây dựng bên nước bạn Lào để làm phóng sự "những kỹ sư xây dựng đón Tết trên đất nước Triệu Voi", hay vạ vật dưới cái nắng thiêu đốt để điều tra loạt bài về sự cố Formosa làm cá chết hàng loạt ở biển miền Trung, nhập vai trên các công trường để điều tra viết bài phản ánh về các mặt trái của xã hội, đặc biệt là nhiều vấn đề sai phạm trong các công trình xây dựng mà một phóng viên nữ tiếp cận được không phải dễ dàng.
Tuy nhiên, nhờ tố chất dịu dàng, cởi mở đã là lợi thế để phụ nữ làm báo thâm nhập vào thực tế, cảm nhận đa chiều hơi thở cuộc sống, rất dễ dẫn dắt nhân vật vào câu chuyện để khai thác thông tin, thậm chí những thông tin nhạy cảm nhất. Điều đó đánh bật những quan điểm cho rằng phụ nữ làm báo chân yếu tay mềm, không chịu đựng áp lực môi trường làm việc của một nghề “đặc thù”.
Khi đã chọn nghề báo, phụ nữ chúng tôi đều đặt đam mê và tâm huyết vào nghề. Với vai trò là Trưởng đại diện phụ trách địa bàn, tôi luôn cố gắng phát huy ưu thế và trách nhiệm của mình, chúng tôi đã không ngừng học hỏi, tận tâm và đã làm nên nhiều tác phẩm có giá trị, có ảnh hưởng tích cực đối với xã hội. Nếu không yêu nghề, đam mê với nghề, phụ nữ sẽ không thể có được cái vinh quang của người làm báo.
Nghề báo cũng cho chúng tôi hiểu thêm về nhiều lĩnh vực khác nhau, trau dồi khả năng về giao tiếp và ứng xử trong cuộc sống. Vì thế, dù có nhiều khó khăn phía trước nhưng chúng tôi luôn thấy tự hào vì mình đã chọn và làm đúng công việc mà mình yêu thích.
Để làm một phóng viên Báo Xây dựng mà không bị "linh hồn" của VLXD dẫn dắt trở nên khô khan, nhàm chán, 20 năm qua, chúng tôi, mỗi nữ phóng viên địa phương đã góp thêm một bông hoa trong vườn hoa của mình để hôm nay rực rỡ khoe sắc, làm nên một cốt cách riêng của ngành Xây dựng.
Tuyết Mây
Theo