Thứ năm 25/04/2024 08:42 24h qua English RSS
Hotline: 094 540 6866

Mèo hoang trên phố

14:32 | 25/01/2023

(Xây dựng) - Khu chung cư ấy bỗng nhiên xuất hiện một con mèo hoang mà lại đang có bầu. Không ai biết nó từ đâu tới, nhưng chắc chắn nó là một con mèo đẹp. Lông trắng tinh pha những mảng đen xám, có thêm một vệt lông đen vòng dưới đôi mắt to và một cái đuôi dài không dị tật. Tóm lại là một con mèo đẹp, có bầu xuất hiện và chẳng có mấy ai quan tâm. Con mèo trông mệt mỏi, ngơ ngác và luôn lảng tránh mọi người. Nhưng nó có vẻ không sợ ai vì thường xuyên xuất hiện lúc chập tối, khi mọi người hay mang rác ra bỏ vào thùng sau bữa ăn. Hay buổi khuya khi các hàng quán bắt đầu đóng cửa. Cũng dễ hiểu thôi, nó phải sống và còn chuẩn bị nuôi con nữa. Vài bữa sau đó, cầu thang khu phố có nghe tiếng mèo con và không ai biết chúng kêu từ đâu.

Mèo hoang trên phố

Tụi mèo hay di chuyển con để đảm bảo cho sự sinh tồn mà. Mọi người chỉ thấy con mèo mẹ với cái bụng đã xẹp, những cặp vú chảy xệ lòng thòng và trông xơ xác nhiều so với trước. Nó đi lại nhiều hơn trong khu phố với đôi mắt luôn cảnh giác và có vẻ hung dữ hơn... Ai có nói gì thì nói, nó là một con mèo khôn ngoan và đáng thương. Cái thằng mèo bố đã chạy theo con nào khác và bỏ mặc nó bụng mang dạ chửa giữa cuộc sống đô thị lạnh lùng và ích kỷ.

Nhưng với bản năng, nó biết tìm tới những khu phố gọi là “đô thị cao cấp” thì có thể yên ổn nuôi thân với lũ con mà không bị ai làm hại. Nó có thể kiếm ăn ở thùng rác, hay đồ ăn thừa ở các quán hàng… Nếu lang thang chỗ khác vớ vẩn có khi chết đói hoặc bị đập chết. Chuột bây giờ thì toàn lũ chuột cống hung tợn, người còn sợ huống chi là mèo.

Thỉnh thoảng nó cũng gặp chút rắc rối với mấy con chó của cư dân. Đám chó có vẻ coi thường nó. Thấy nó là xông ra gầm gừ hoặc sủa ầm ĩ... “Đồ con hoang dơ dáy. Cút ngay…”.

Những lúc ấy, nó chỉ liếc nhìn và lẳng lặng đi nhanh hơn. Nếu bị đuổi rát quá thì nó nhảy phóc lên cửa sổ nhà để xe, hay bờ tường cao và xù lông gầm gừ đáp trả: “Chúng mày chỉ là phận tôi tớ, chỉ là một lũ chó thôi… mắc mớ gì chèn ép tao…”. Chắc chắn con mèo mẹ sẽ nói như thế. Nhưng cuối cùng thì nó cũng thường chịu nhịn và chạy thật nhanh về với lũ con thơ của mình.

Một đêm mưa tầm tã, nước lụt hết cả vườn. Tiếng mèo con kêu rất gần căn hộ của mình. Chúng kêu từ tối tới khuya vẫn chưa dứt...

Chắc chúng đói mà con mèo mẹ lại chưa về...? Không ngủ được, mình lò dò lên tầng thượng xem sao. Quả nhiên không sai, lũ mèo con được mẹ tha vào chỗ cầu thang khô ráo. Có tất cả bốn con, chúng trông xơ xác và run rẩy khi thấy ánh đèn chiếu vào mặt. Chúng co dúm lại với nhau, con nọ cố trèo lên con kia, cố nép vào nhau, ngơ ngác và sợ sệt… Tội nghiệp!

Mình xuống nhà nhặt một cái thùng carton và một ít miếng thịt mang lên… Lũ mèo con ban đầu còn hoảng sợ, nhưng cái đói khiến chúng quên rất nhanh và thế là chúng gầm gừ, làu bàu nhai thịt ngon lành. Chúng không còn kêu nữa… Mình đã đi xuống nhưng vì tò mò, nên một lát sau lại đi lên xem sao...

Mèo hoang trên phố

Đúng là con mèo mẹ đã về, nó nằm dài cho lũ con bú, thấy có động nó nhổm lên, nhưng không chạy. Lông nó xù ra, mắt long xòng xọc nhìn vào ánh đèn như hai cục than đang cháy đỏ. Nhưng có lẽ nó nhận ra mình là người chứ không phải là lũ chó khốn khiếp kia nên nó vẫn giữ được bình tĩnh.

Một thời gian sau nữa, cả khu phố kêu trời vì lũ mèo hoang mới lớn... Chúng không kêu gào mà bắt đầu sục sạo bới tung các bao rác, thùng rác và quậy phá khắp khu phố. Con mèo mẹ chắc là không dạy nổi lũ con của mình rồi... Lũ mèo con mới lớn không đi nhặt thức ăn mà còn trèo qua cửa sổ tha trộm đồ ăn, bắt chim của cư dân, phóng uế bừa bãi trong nhà để xe… Khi không có mẹ và không ai nuôi nấng thì tất nhiên chúng phải tự kiếm sống bằng mọi cách và đơn giản nhất là ăn trộm cái có sẵn thay vì đi rình mồi. Bản năng tốt đẹp của chúng đã mất đi khi không có một môi trường sống tử tế. Một buổi tối, Ban quản lý tòa nhà thuê người đến bắt lũ mèo hoang. Họ chỉ bắt được một con mèo mới lớn và con mèo mẹ. Khi bị nhốt vào lồng, mèo mẹ kêu gào nghe ai oán. Nó giận dữ và cào cấu dữ dội vào cái chuồng sắt... Nhưng một lát sau nó yếu dần và nằm im vẻ cam chịu. Chắc nó đã hiểu ra một sự thật phũ phàng là: Ngay trong một "đô thị văn minh - cộng đồng nhân văn" thì những số phận như nó cũng khó tìm được chốn nương thân. Không biết mẹ con nó sẽ ra sao!!!

Lê Bình

Theo

Cùng chuyên mục
Xem thêm
...

Tin bài cuối cùng

Không còn dữ liệu để load