Thứ bảy 20/04/2024 11:54 24h qua English RSS
Hotline: 094 540 6866

Khi người ta mùa xuân

20:09 | 24/01/2020

(Xây dựng) - Khi người ta mùa xuân, lộc chín ngoài biên ải. Khi người ta mùa xuân, tình trải vàng nương rẫy. Khi người ta mùa xuân, mẫu tử tình như xuân...

khi nguoi ta mua xuan

Mùa xuân tự bản thân nó là một bản tình ca đắm đuối kiếp đời. Khi người ta mùa xuân là lúc người ta còn trẻ, còn sung sức, còn ngưỡng vọng tình yêu về nảy nở trên những mùa yêu thương.

Nói như vậy cũng không hoàn toàn đúng, bởi với tôi mùa xuân luôn hạnh ngộ khi con người ta còn những yêu thương. Và tình mẹ dành cho người con luôn là một mùa xuân vĩnh hằng. Ấy là khi tôi, ấy là khi bạn, ấy là khi người người trên thế gian này còn nhớ đến một dáng dấp mẹ yêu. Đó là khi người ta mùa xuân...

Xé lẻ Việt Nam mà đi, căng ngang thế giới mà đến, đâu đâu chẳng bắt gặp hình ảnh những bà mẹ yêu con. Dù là hạnh phúc hay lầm than thì hình ảnh những bà mẹ luôn vòi vọi như từng bóng cây Kơ nia che chở dìu dắt bầy con bé nhỏ.

Tết đến, xuân về, nhà nhà hân hoan, người người tưng bừng trẩy hội, vậy nhưng vẫn có những mùa xuân êm đềm trôi, êm đềm thơ, êm đềm mẫu tử phía sau những chiếc xe rác mùa xuân nhọc nhằn. Khi người ta mùa xuân, chẳng cần phải cao sang, khi người ta mùa xuân, đâu cần phải lớn lao to tát. Đơn giản chỉ là mùa xuân thôi và mùa xuân ở bất cứ trong hoàn cảnh nào cũng luôn gắn liền tình mẹ.

Hình ảnh hai mẹ con chị lao công ngày Tết gây xúc động mạnh trong cộng đồng mà Hồ Hải Hoàng ghi lại đã là một mùa xuân bất tận nơi thế gian này. Ai bảo đó không phải là mùa xuân.

Nhìn vào tấm ảnh tôi có cảm giác cô bé như bước ra từ trong cổ tích đi dọc những ưu tư cuộc đời mà nhặt nhạnh yêu thương. Mùa xuân có gì đâu mà lạ, mùa xuân có gì đâu mà sang, mùa xuân có gì đâu mà yến oanh nô nức, đơn giản chỉ cần mẹ thôi...

Khi người ta mùa xuân ai biết, khi người ta mùa xuân ai hay, khi người ta mùa xuân ai buồn, ai vui, ai miên man, ai réo rắt và ai ai đang tự sưởi ấm những trái tim hổn hển mộng đời. Mùa xuân đến, nhưng đâu đó trên dải đất hình chữ S xinh đẹp này, cuộc sống mưu sinh vẫn khẩn trương và nhọc nhằn như vốn thế.

Từ những người mò cua, bắt ốc, bán chim, nặn tò he thường ngày; đến nghề bán hoa, bán cát trắng (đổ lư cắm hương), thồ hàng đêm, hay lao công quét rác… Những người lao động nghèo ngày cuối năm lạnh giá vẫn mướt mồ hôi để đổi lại một chữ xuân còn chưa kịp về.

23h10 phút đêm 30 Tết chạy xe từ nơi làm việc về nhà để kịp đón giao thừa, trên đường về tôi dừng lại mua 1 quả bóng bay lớn màu đỏ, hai mẹ con chị bán hàng nhanh nhảu bảo tôi: Chú mua giùm 2 quả đi, nhưng tôi chỉ có thể mang về 1 quả vì gió to không thể mang thêm được. Tới ngày hôm nay quả bóng ấy vẫn chưa xẹp, nó vẫn được treo trang trọng giữa gian nhà. Mỗi lần nhìn quả bóng ấy tôi lại hình dung hình ảnh hai mẹ con đêm nào, họ vui vẻ, họ cởi mở, họ như những sứ giả của mùa xuân đang về và tình mẹ tình con như vẫn đang len lỏi như mạch nước ngầm tinh khiết chảy vào cuộc sống xô bồ này...

Khi người ta mùa xuân, đất trời xuân chạm ngõ. Dẫu vẫn biết mỗi năm khi cái rét của mùa đông nhường một chút ấm áp nồng nàn bằng những tia nắng hồng nhẹ nhàng vai áo thì mùa xuân lại vô chừng trở về, nhưng sao nó vẫn khiến người ta hồi hộp đón chờ đến vậy.

Dù đang hoa niên hay đã trung niên ta vẫn không khỏi bồn chồn mong đợi thấp thỏm. Để rồi sau một thoáng chợp mắt, ta giật mình trước làn mưa bụi nghiêng bay trong gió, rắc cườm trên chồi biếc non tơ, cơn gió còn thoảng hơi sương nhưng còn nồng nàn hơi ấm, mơn man trên tóc, bối rối trên mi và khiến trái tim ta bổi hổi bồi hồi. Tôi nghĩ mùa xuân thường làm chúng ta nhớ đến mẹ, nhớ đến thủa ấu thơ như một thứ ẩn ức long lanh ban mai.

Khi người ta mùa xuân chẳng dành riêng cho một trái tim già cỗi hay non tơ, khi người ta mùa xuân chẳng dành riêng cho tỷ phú đại gia hay uy quyền bề thế, khi người ta mùa xuân dẫu chỉ là một lòng kính mẹ. Khi ấy mùa xuân đến và ở lại vĩnh hằng. Bất giác chợt nhớ đến bài thơ "Mùa xuân nho nhỏ" của Thanh Hải:

... Một mùa xuân nho nhỏ

Lặng lẽ dâng cho đời

Dù là tuổi hai mươi

Dù là khi tóc bạc.

Mùa xuân ta xin hát

Câu Nam ai, Nam bình

Nước non ngàn dặm mình

Nước non ngàn dặm tình

Nhịp phách tiền đất Huế...

Mùa xuân là mùa của sự khởi đầu và tươi mới. Vạn vật thức tỉnh và mọi thứ dường như sống lại lần nữa. Nếu như có một điều ước, tôi chắc hẳn nhiều người sẽ ước đời mình thêm nữa những mùa xuân. Có nhiều hoài bão người ta gửi gắm vào mùa xuân, có nhiều khát khao người ta mơ tưởng mùa xuân, còn tôi thì nghĩ tình mẹ là những mùa xuân trường sinh... Khi người ta mùa xuân...

Hồ Huy (Ảnh: Hồ Hải Hoàng)

Theo

Cùng chuyên mục
Xem thêm
...

Tin bài cuối cùng

Không còn dữ liệu để load