(Xây dựng) - Trong hoàn cảnh nguồn thu ngân sách Nhà nước ngày càng eo hẹp thì con đường tiết kiệm chi tất yếu được đặt ra. Thế là cơ hội nhất thể hóa chức danh trong bộ máy Nhà nước lại được đưa ra nhiều diễn đàn để cân nhắc thiệt hơn.
Ông Vũ Văn Diện là Bí thư huyện ủy đồng thời là Chủ tịch UBND huyện Tiên Yên, Quảng Ninh
Thực ra, chủ trương nhất thể hoá các chức danh đã được nhiều văn bản, nghị quyết của Đảng và Nhà nước đề cập từ những năm 2008 - 2009. Hơn thế nữa, mô hình này lại được áp dụng thí điểm tại một số địa phương từ nhiều năm nay, đặc biệt là ở Quảng Ninh.
Đến nay, Quảng Ninh đã thực hiện nhất thể hoá nhiều chức danh trên địa bàn tỉnh, Thí dụ, thực hiện nhất thể hoá chức danh Bí thư đồng thời là Chủ tịch UBND ở 2 huyện Cô Tô và Tiên Yên; Bí thư đồng thời là Chủ tịch HĐND cấp huyện ở 9 địa phương; thực hiện kiêm nhiệm một số chức danh lãnh đạo cấp huyện...
Trưởng ban Dân vận kiêm Chủ tịch Uỷ ban MTTQ ở 12 địa phương; Chủ nhiệm Uỷ ban Kiểm tra kiêm Chánh thanh tra ở 7 địa phương; Trưởng ban Tổ chức kiêm Trưởng phòng Nội vụ ở Uông Bí, Tiên Yên và Cô Tô…
Kết quả cuộc thí điểm này trong năm gần đây rất rõ ràng, có thể đo đếm được: Bộ máy rút gọn 1/3, mỗi năm tiết kiệm nguồn chi thường xuyên khoảng 270 tỷ đồng, giải quyết mọi công việc nhanh hơn, hiệu quả hơn do bớt khâu nấc, chồng chéo. Quảng Ninh đã vươn lên đứng thứ 3 trong Bảng xếp hạng chỉ số năng lực cạnh tranh cấp tỉnh…
Ấy vậy nhưng khi triển khai đại trà không hề dễ dàng bởi những nỗi lo rất “duy vật”, đó là sẽ có nhiều người mất việc làm. Nghề gì thì có thể đào tạo lại và dễ thích nghi trong xã hội, chứ với nghề “sáng cắp ô đi tối cắp về” quả là bài toán khó.
Việc nữa là phải sửa luật. Theo TS Đinh Xuân Thảo - Viện trưởng Viện Nghiên cứu lập pháp, Ủy ban Thường vụ Quốc hội - việc thay đổi mạnh mẽ của Quảng Ninh không vướng các quy định của Hiến pháp, không vi hiến. Tuy nhiên, để triển khai thực hiện được thì phải đưa vào dự thảo Luật Chính quyền địa phương, Luật Tổ chức Chính phủ đang xây dựng cũng như các luật liên quan.
Tuy nhiên, dù khó mấy cũng phải làm vì không còn con đường nào khác, bởi người ta cả trăm triệu dân mà chưa đến 1 triệu công chức, còn ta chưa đến trăm triệu mà có đến 2,7 triệu người, tiền núi cũng phải sạt.
Nguyễn Hoàng Linh
Theo