Chín ngày ăn dầm nằm dề ở Annapurna (Nepal), với chúng tôi mà nói, đó là những ngày vô lo và hạnh phúc. Chúng tôi cứ ngủ thật ngon trong túi ngủ, bật dậy vào sáng sớm, gói ghém đồ, đi và đi. Mệt thì dừng lại ngắm núi non hùng vĩ, nhìn nhau cười, không Internet, không điện thoại, chúng tôi chỉ còn lại chính mình.
Vì sao lại là Annapurna?
Phải khẳng định tôi và những người bạn của mình không hề là dân trekker chuyên nghiệp. Bà Đen, Pu Ta Leng hay thậm chí Fansipan chưa bao giờ lưu dấu chân bất kỳ ai trong nhóm. Dĩ nhiên chúng tôi không chọn bừa Annapurna Base Camp cho lần trekking dài ngày đầu tiên mà cân nhắc kỹ lưỡng dựa trên thể lực, kinh nghiệm và từ lời giới thiệu đặc biệt của một người bạn. Và quả thật chúng tôi đã có một quyết định sáng suốt vì chuyến đi không như mong đợi bởi nó vượt xa hơn cả những gì tầm mắt mỗi người có thể thu nhận.
Vạn sự khởi đầu nan…
Hai ngày đầu, mọi thứ còn có vẻ tương đối dễ dàng. Bốn con người bé nhỏ yếu ớt quanh năm ngồi bàn giấy văn phòng đùa nhau rằng nếu trekking chỉ có thế này chắc lên Everest cũng không phải là không thể.
Đó chính là sự chủ quan của những kẻ chưa nếm mùi gian khổ. Bởi sau đấy chúng tôi phải gồng mình đi trong mưa tuyết trắng trời trắng đất. Lạnh tê tái, ướt sũng, những đôi chân ngấm nước bắt đầu không muốn bước.
Chúng tôi động viên nhau, nhất là động viên bạn nữ có thể lực yếu nhất đoàn. Ba người khá khỏe, nhưng một bạn đã bắt đầu đuối sức. Chúng tôi chờ nhau, dìu nhau đi qua một ngày tuyết trắng đẹp nhưng khắc nghiệt.
Đến Tadapani khi trời đã sụp tối, cả bốn người đã hoàn toàn kiệt sức trong cái lạnh tái tê mà chưa một ai từng trải qua. Đêm hôm đó, cũng là đêm giao thừa ở Việt Nam.
Buổi sáng đầu năm âm lịch, chúng tôi đã được chứng kiến khung cảnh rực rỡ như thế này đây…
Chúng tôi túm tụm lại nơi lò sưởi, chúc mừng cái sự già đi của chính mình. Mệt mỏi và kiệt sức khiến chúng tôi không thể trụ nổi đến thời khắc giao thừa, cả nhóm đi ngủ sớm để cơ thể có thể kịp phục hồi cho những ngày gian nan tiếp theo.
Và sau một đêm, sáng ngày đầu năm mới đã khoản đãi chúng tôi một khung cảnh vô cùng lộng lẫy: Tuyết phủ trắng dầy trên mái nhà, cành cây, khắp vạn vật bao phủ trong một màu trắng tinh khiết. Ngày đầu năm mới như thế quả thực bừng sáng.
Gian nan thì dừng lại
Tôi vẫn tự hỏi mình có tiếc gì không? Tiếc thì không nhưng hơi buồn vì sau ngày thứ tư, chúng tôi buộc phải để thành viên nữ yếu nhất đoàn ở lại Chomrong. Thể lực bạn không thể tiếp tục, chặng đường phía trước còn gian nan gấp bội những ngày qua và lời động viên không đủ cho bạn bước tiếp. Chúng tôi ôm nhau thật chặt. Ở lại là lựa chọn đảm bảo an toàn cho bạn và chắc chắn hành trình không bị gián đoạn cho những người còn lại.
Bị trễ một chặng so với dự kiến lịch trình, chúng tôi buộc phải đi bù nhiều hơn vào hôm sau. Là thành viên nữ duy nhất còn lại của nhóm lại nhìn bạn porter với gùi đồ khổng lồ trên lưng đi phăm phăm, tôi không khỏi ái ngại cho sự chậm chạp của mình dù thể lực bản thân không tệ.
Cậu bạn trẻ khỏe nhất nhóm tỏ ra thương cho cậu bé porter. Tôi bật cười. Họ không cần thương hại, họ có sức khỏe, làm việc chân chính và kiếm sống. Thu nhập cũng không tệ, lại còn chăm chỉ học tiếng Anh để giao tiếp với khách hàng. Người đáng thương chính là những người ngủ quên nhát sợ trong hiện tại êm đềm nhạt nhẽo, chứ không phải là người phấn đấu đi lên từ thực tế khó khăn.
Đao to búa lớn thế chứ tôi cũng chỉ là một kẻ đang nhát sợ, mà chuyến đi này khiến tôi thấy mình thực sự nên thức dậy và cố gắng hết mình trong mọi chuyện. Việc đầu tiên cần cố gắng chính là chinh phục cung đường mà chúng tôi đã chọn.
Hoàng hôn buông xuống trên dãy Annapurna.
Thăng bằng trên đỉnh
Cảm xúc lên lên xuống xuống theo từng bậc thang, lên tưởng như vô tận và xuống cũng tưởng như vô tận. Không khí loãng khiến hô hấp cũng khó khăn gấp bội khi vận sức đi lên. Nhưng cứ đứng trên mỗi dốc nghỉ, ngắm nhìn dãy núi bạc đầu đang gần ngay trước mặt, đỉnh Fishtail hôm nào còn xa tít nay đã kề bên, chúng tôi quên hết mỏi mệt.
Sau sáu ngày, chúng tôi lên đã “lết” đến Annapurna Base Camp. Chẳng có hú hét nhảy múa mừng chiến thắng mà cả bọn chỉ trao nhau ánh nhìn với hàm ý rõ ràng “Cuối cùng đã làm được chuyện ấy."
Cũng giống như thấy tuyết lần đầu, chúng tôi chạm ngõ Annapurna chỉ với một cảm xúc rất thăng bằng. Bởi chúng tôi đã hít thở trọn vẹn núi non trong những ngày qua, base camp cũng chỉ là một đích đến trong những đích đến. Cái lạnh âm độ nơi base camp là thứ đặc sản khó nuốt chúng tôi trải qua. Cái lạnh buốt giá đóng băng mọi thứ khiến chúng tôi lười biếng ra ngoài ngắm sao trời, thứ mà nghe bảo cực kỳ lung linh trên núi tuyết.
Đích đến nào có là tất cả
Đường về không quá vất vả nhưng cứ phải liên tục đi xuống cũng thử thách khớp gối của mọi người không ít. Nỗi lo lắng cho thành viên ở lại cùng nhiều ngày chưa liên lạc với gia đình dồn vào cả đôi chân khiến nhóm chỉ mất một ngày rưỡi di chuyển từ base camp trở về Jhinu Danda. Tạ ơn Trời! Cô bạn sống khỏe và không hề giảm một cân nào nhờ ăn ngon ngủ tốt.
Dòng nước trong lành chảy xuống từ những ngọn núi tuyết vĩnh cửu.
May mắn là sức khỏe của cả đoàn đều ổn sau khi kết thúc chuyến đi. Ngày gần cuối trên đường trở về chúng tôi thong thả vừa đi vừa ngắm cảnh và chào hỏi những đoàn người ngược hướng. Núi tuyết ngày càng xa, không khí dần trở nên nóng bức hơn, nhưng tinh thần cả nhóm dù ở độ cao nào cũng không hề giảm nhiệt. Trước khi đi, chúng tôi là bạn bè, sau khi đi, chúng tôi có thêm một gia đình.
Sau chuyến đi, tôi càng khẳng định vẻ đẹp không hoàn toàn nằm ở đích đến. Điểm đến cuối cùng cũng chỉ là một phần của nó, bạn hãy đi và cảm nhận cái đẹp của cả hành trình bằng trái tim mình, bằng đôi chân mỏi mệt của mình. Như sáng ngày trekking thứ ba, chúng tôi lên Poon Hill trong một ngày nhiều mây, những dãy núi lẩn trốn hết sau màn mây mờ mịt. Chúng tôi không thấy thất vọng, chỉ là hẳn sẽ rất tuyệt nếu cảnh đẹp như trong các bức ảnh, nhưng không gian mờ ảo mây giăng này vẫn có cái đẹp của riêng mình. Và bình minh lạnh giá ở độ cao 3.210m, cùng nhau uống ly trà gừng nóng hổi trong gió thổi mịt mù cũng thú vị vô cùng.
* Kinh nghiệm "bỏ túi" với dân nghiệp dư Điểm cao nhất đặt chân đến: Annapurna Base Camp ở độ cao 4130m 6 ngày đi lên Annapurna Base Camp 3 ngày xuống núi về địa điểm xuất phát ban đầu Nhiệt độ cao nhất: 220C Nhiệt độ thấp nhất: -150C |
Theo (Đẹp/Vietnam+)